em la mua thu trong anh
Em Là Mùa Thu Trong Anh
Có 2 người yêu nhau nhưng vì một lý do nào đó không mong muốn mà 2 người đành phải
nói lời chia tay,dẫu biết rằng cuộc sống là phù du,tình yêu là bể khổ,nhưng khi yêu
người ta không ai mong muốn vươn tới cái đích đó cả
Lại một mùa thu đã đi qua,để lại trong anh biết bao kỷ niệm,nhớ ngày đầu anh và em quen
nhau trong buổi chiều mùa thu ấm áp,ngày nắng dịu vàng tô hồng trên đôi má em,em
cười nhìn anh bằng đôi mắt dịu hiền,anh và em nắm tay nhau đi trên con đường tràn
đầy hạnh phúc,con đường chỉ có lá vàng,có gió,có nắng và quan trọng hơn là anh có
em. Vậy mà cũng trong một buổi chiều mùa thu:
Anh phải đi thôi em
Dẫu mắt huyền đẫm lệ
Tình yêu là chiếc lá
Đành để gió cuốn đi
Mùa thu lặng lẽ đi
Cây lặng yên nhìn lá
Đã đến lúc chia xa
Tình yêu giờ hai ngả
Tạm biệt mối tình đầu,tạm biệt em người tôi yêu quý nhất,em bây giờ thế nào tôi cũng không
hề hay biết,đã mấy mùa thu đã đi qua anh vẫn lang thang trên con đường xưa cũ,những
chiếc lá vàng vẫn rơi,con đường vẫn trải dài,nhưng bóng hình em không còn
nữa.Xa xa ngoài kia dường như có tiếng em đang cười...
Trời cao xa là thế
Có xanh bằng mắt em?
Mây trời sao hiền thế
Có mềm bằng tóc em?
Ước gì anh là nắng
Khẽ vờn trên vai em
Đùa thật khẽ thật êm
Để em luôn ấm áp
Đừng bắt anh làm lá
Chẳng biết đi về đâu
Trôi theo dòng nước lạ
Hay mặc gió cuốn bay?
Mùa thu năm nay vào ngày đó ,anh vẫn đi trên con đường xưa cũ,những chiếc lá vàng vẫn
rơi,con đường vẫn trải dài và em chính là Mùa Thu Trong Anh.
Có 2 người yêu nhau nhưng vì một lý do nào đó không mong muốn mà 2 người đành phải
nói lời chia tay,dẫu biết rằng cuộc sống là phù du,tình yêu là bể khổ,nhưng khi yêu
người ta không ai mong muốn vươn tới cái đích đó cả
Lại một mùa thu đã đi qua,để lại trong anh biết bao kỷ niệm,nhớ ngày đầu anh và em quen
nhau trong buổi chiều mùa thu ấm áp,ngày nắng dịu vàng tô hồng trên đôi má em,em
cười nhìn anh bằng đôi mắt dịu hiền,anh và em nắm tay nhau đi trên con đường tràn
đầy hạnh phúc,con đường chỉ có lá vàng,có gió,có nắng và quan trọng hơn là anh có
em. Vậy mà cũng trong một buổi chiều mùa thu:
Anh phải đi thôi em
Dẫu mắt huyền đẫm lệ
Tình yêu là chiếc lá
Đành để gió cuốn đi
Mùa thu lặng lẽ đi
Cây lặng yên nhìn lá
Đã đến lúc chia xa
Tình yêu giờ hai ngả
Tạm biệt mối tình đầu,tạm biệt em người tôi yêu quý nhất,em bây giờ thế nào tôi cũng không
hề hay biết,đã mấy mùa thu đã đi qua anh vẫn lang thang trên con đường xưa cũ,những
chiếc lá vàng vẫn rơi,con đường vẫn trải dài,nhưng bóng hình em không còn
nữa.Xa xa ngoài kia dường như có tiếng em đang cười...
Trời cao xa là thế
Có xanh bằng mắt em?
Mây trời sao hiền thế
Có mềm bằng tóc em?
Ước gì anh là nắng
Khẽ vờn trên vai em
Đùa thật khẽ thật êm
Để em luôn ấm áp
Đừng bắt anh làm lá
Chẳng biết đi về đâu
Trôi theo dòng nước lạ
Hay mặc gió cuốn bay?
Mùa thu năm nay vào ngày đó ,anh vẫn đi trên con đường xưa cũ,những chiếc lá vàng vẫn
rơi,con đường vẫn trải dài và em chính là Mùa Thu Trong Anh.
Leave a Comment